Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2011

Cuộc điện thoại của người bạn cũ

Lương Xuân Cảnh

       Các bạn CCB Cơ Điện và ngoài Cơ Điện thân mến!
       Cũng khá lâu rồi, có lẽ cũng đến 4 tuần nay mình vắng mặt trên blog vì lý do phải đi công tác, nay mới có dịp gặp lại các bạn đây. Trước hết, xin hoan nghênh ý tưởng của Trọng Luân, bọn mình xin ủng hộ và bầu luôn mày làm trưởng đoàn đấy.
       Các bạn ơi, vừa rồi mình nhận được một cú điện thoại của 1 CCB Cơ Điện lính D76 Đoàn 3002 đấy. Nó tên là Châu người Thái Nguyên. Nó ở nhà máy giấy Hoàng Văn Thụ đi lính đấy. Hai đứa mình nói chuyện qua điện thoại, nhớ về 1 kỉ niệm hồi hành quân trên đường dây 559. Hôm nay xin kể lại cho các bạn. Câu chuyện là thế này:

THĂM GIA ĐÌNH LIỆT SĨ SV CƠ ĐIỆN

       Sau chuyến thăm Danh Phương CCB K6 được 4 ngày, Thọ nhận được điện thoại của vợ Phương cho biết cô đang ở nhà người anh của liệt sỹ Lương Văn Lợi. Thọ hỏi lại địa chỉ chính xác là xóm 7 thôn Đức Tín, xã Đức Tín, cạnh trạm bơm Bạch Tuyết, cách bến Đục đúng 2km. Thọ thông báo ngay tình hình cho Luân và Dũng chít để bố trí xe và mời thêm mấy người nữa cùng đi.
       Hôm sau trời trở rét và mưa nhưng cả bọn vẫn quyết tâm đi đúng sáng thứ 7. Đúng 7g30 Thọ đến đón Dũng thì ông bạn vẫn hì hục chữa thang máy bị tịt từ hôm trước mà chưa xong. Thôi đành bỏ đó mà đi đã, thế là hai thằng ôm nhau đi đến nhà Trọng Luân ở Trần quang Diệu - Đống Đa. Bố con Luân đã chờ sẵn, không nước non gì nữa ba thằng lên xe đi luôn đúng 8g sáng, mặc dù thiếu Tr.Dũng và Liệu không đi được do bận đột xuất.

Thứ Năm, 27 tháng 10, 2011

Hôm qua Thọ mom bị "bọn" Thái Nguyên "giết"

     Trước khi bị "giết" hắn đã cướp được một khẩu AK47. Với bản tính CCB, hắn như vớ được vàng. Hắn giương súng lên, bắt phải cống cho hắn một chầu rượu quý...


Mặt sau của tấm huân chương ư?

Có đấy.
Câu chuyện 1:
       Chuyện xảy ra cách đây mấy chục năm, T đã biết làm cái việc vi phạm ...nhân quyền rồi. Chẳng là sau khi giải phóng Đà Nẵng, bọn mình tiếp quản khu kho bom Hoà Cầm. Giải phóng rồi, ăn uống có khá hơn hồi ở rừng, lính đã có tí da tí thịt. Lông trơn hơn và da cũng đỏ hơn, lại mấy năm không đươc ngắm em, bây giờ thoải mái...muốn đỏm dáng một chút âu cũng là lẽ thường tình... Và thế là tôi ...để râu. Để râu, đấy là một việc hoàn toàn cá nhân - cũng như mấy anh nhà giàu nuôi chó cảnh, chim cảnh. Tôi là lính, không có điều kiện thì tôi ...nuôi râu. Và tôi rất tự tin rằng: với khuôn mặt đẹp trai của tôi hồi ấy, có một chút ...râu để có tí  gia vị, để oai - có sao đâu - có ảnh hưởng đến thằng nào, con nào đâu? Đơn vị chẳng ai nói tôi, đến cả tay chính trị viên nổi tiêng hay xoi mói cũng chẳng nói. Ấy thế mà một hôm, với vẻ mặt quan trọng, nó kéo tôi ra một góc "ra đây tao bảo". Ghé sát tai tôi nó thì thầm: "P. này - mày cạo râu đi - tao trông cái mồm của mày giống như mõm một con chó xồm vậy"...

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2011

ĐI THĂM BẠN DANH PHƯƠNG MỘT CCB K6

 Nguyễn Doãn Thọ - 5039

       Nguyễn Danh Phương vốn là ở K6B, tháng 5-72 nhập ngũ và sau trở về học K10. Sau khi tốt nghiệp Phương công tác ở Hà Tây (cũ) một thời gian. Do có bệnh lạ Phương phải thường xuyên dùng seduxen để chữa bệnh nên sức khoẻ không tốt. Ở nông thôn thì ai cũng hiểu là khó khăn về kinh tế thế nào nên vợ của Phương khá vất vả khi nuôi dạy 2 con trai của Phương. Phi là con trai lớn hiện đang lái xe ở chỗ P A Dũng, cháu đã có một con gái và một trai. Công là con trai thứ mới cưói vợ năm ngoái, anh em K6 Cơ Điện có được mời đến dự và có đưa lên Blog K6 để báo hỉ với mọi người.

Thứ Bảy, 22 tháng 10, 2011

Nguồn gốc một bài thơ


Nguyễn trọng Luân

      Các bạn lính của tôi thân mến! Trên VNQĐ số 19 năm 2009 có in bài thơ  “Đêm cuối cùng mẹ ru con” của tôi, trong mục thơ dự thi. Sau khi bài in ra tôi nhận được rất nhiều điện thoại của bạn đọc cả già lẫn trẻ bầy tỏ tình cảm của mình và có lời động viên tôi. Nhưng các bạn biết không? baì thơ ấy viết trong lúc tôi ốm nặng nằm viện. Chuyện thế này:

Thứ Năm, 20 tháng 10, 2011

Có một huân chương chiến công như thế!

      Tôi và Tế ở cùng một trung đội công binh mở đường. Cuối năm 1973, cấp trên điều hai thằng về một đơn vị cầu phà ở sông Tranh (thuộc Trà Mi - tỉnh Quảng Nam). Gọi là đơn vị cầu phà cho oai, thực ra nó chỉ là một trung đội thiếu do trung đội trưởng có tên là NHIỄM (lính 66) chỉ huy - cơ sở vật chất chỉ là một con phà có sức chứa hai chiếc GÁT 63 hoặc một chiếc JIN 57 cho một lần chở.

Thứ Ba, 18 tháng 10, 2011

Đám cưới con của Lính


Xưa nay trong đám cưới tỷ lệ người già bao gìơ cũng nhiều hơn người trẻ. Bởi cũng dễ hiểu thôi, tứ thân phụ mẫu cơ mà, nguyên bạn của các bậc sinh thành ấy đã đông chưa kể các cụ nội ngoại trên quê, dưới quê rồng rắn cháu con ra dự. Đông bởi nhiều bề, nhiều bè, nhiều thời gian sống nên bạn càng nhiều lên. Nhưng đám cưới con bạn lính thì ồn ào hơn, con bạn học cũng ồn ào, vừa bạn học và bạn lính thì độ ồn càng cao. Ở tuổi ngót sáu mươi, trên năm mươi còn đang khoẻ. Ai đang chức thì đang vượng tướng ấy thế nên trong tiệc cưới cánh già luôn lấn át lũ trẻ.

Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2011

Mai tôi lên Tuyên

Mai, 17/10 tôi đi Tuyên Quang. Ấy là chuyện hiếu, chuyện của bạn lính.
          Đêm nay, ngồi viết lại chuyện này, các bạn CCB đây đó có đọc chắc cũng giống tôi thôi, ngẫm ngợi về 60 năm đã qua, rồi nuối tiếc, rồi bâng khuâng nhớ và hi vọng con cháu mình nó cũng sống bằng tình như cha ông nó đã từng sống. Nghĩ thế mà thấy an lòng.
           Đời có hai thứ bạn là nặng tình nặng nghĩa hơn cả, đó là bạn lính và bạn học. Còn bạn làm ăn, bạn uống rượu, bạn văn thơ, bạn sơ bạn thân …bộn bề nhưng khi vui nhất khi buồn nhất hay nghĩ đến nhau hay tâm sự với nhau chỉ có hai: bạn học và lính đó thôi.

Lời cảm ơn các CCB của Đào Việt Dũng!

       Lời đầu tiên sau mấy ngày vắng bóng trên blog là lời cảm ơn chân tình của mõ tôi đến toàn thể các CCB Cơ Điện và không Cơ Điện thân yêu!
       Không thể nói gì hơn về niềm sung sướng và tự hào của tập thể chúng ta! Một lần nữa tôi xin chân thành nói lời cảm ơn sâu sắc đến toàn thể các CCB  đã quan tâm đế đại lễ của gia đình một hội viên CCB chúng ta!

       Tôi mệt mỏi nhưng thật hạnh phúc vì ngày hôm nay! Đến giờ này tôi và gia đình vẫn chẳng hề ngó ngàng đến túi xách chứa toàn bộ "phong bì" của buổi lễ mà trong "đầu" vẫn chỉ tràn ngập những hình ảnh đẹp đẽ về lễ hội của gia đình và cũng đã phần nào là lễ hội chung của tất cả chúng ta! Những hình ảnh thật đẹp đẽ mà lần đầu tiên tôi không được quyền giơ máy ảnh lên ghi lại, thật là tiếc nhưng cũng thật mãn nguyện!
       Tôi sẽ cố gắng ngoài "sân chơi", "lễ hội" thực mà chúng ta mỗi năm lại có vài dịp cùng nhau thì blog CCB này sẽ là một sân chơi mà ngày nào cũng là một lễ hội nhỏ. 
       
        Một lần nữa xin cảm ơn tất cả các CCB đã đến dự, dù đã nói lời chúc mừng trực tiếp hay đã gọi điện hoặc gửi e-mail chúc mừng đến tôi và gia đình trong dịp đại lễ này!
     
Đào Việt Dũng - CCB1040


P/S: Rất mong các anh chị và các bạn có hình ảnh và đoạn video về ngày hôm nay xin cho tôi xin bản copy vào hộp thư của CCB: ccb1040@gmail.com

Thứ Tư, 12 tháng 10, 2011

ĐI HỎI VỢ CHO CON TRAI DŨNG CHÍT

       Hôm đi hội K6 ở Phú Thọ và Tuyên Quang về được Dũng chít thông báo là 16-10 cưới vợ cho con trai, cả xe hoan hô nhiệt liệt. Thọ còn vinh dự hơn là được Dũng mời cùng đi hỏi cưới cho con trai hôm nay 12-10 tân Nghĩa Thái - Nam Định cơ đấy.

Thứ Ba, 11 tháng 10, 2011

Kỉ niệm đời lính

        Xin chào các bạn!
        Rất vui khi được đọc những bài viết của các bạn, những cựu chiến binh Cơ Điện trong blog của CCB K6. Có lẽ các bạn hẳn còn nhớ đến mình chứ. Mình là Lương Xuân Cảnh K5 IB lính D76 đoàn 3002, C8 D8 E64 F320.

Tiểu đội Chị nuôi C2D76


Truyện ngắn  của lính 3002


Trong đại đội đầu tiên của tôi ở Phú Bình có một tiểu đội tôi thích nhất. Từ  A trưởng đến chiến sĩ đều rất đẹp, ai nhìn  cũng thích. Họ đã trẻ, lại ngoan. Hơn một trăm con người đều thích chẳng cứ tôi. Đó là tiểu đội nữ anh nuôi.
          15/9/72 về đến đơn vị đã thấy một thím ra đón mặt tươi như hoa, cười nói rộn ràng. Xe vừa dừng dưới luỹ tre, lối đi vào C bộ sau này, các thím ào lại đưa đây em xách hộ, nào đưa tay em đỡ mà nhẩy xuống. Thật ngỡ ngàng có cô gái xinh mà thân tình đến thế. Cánh cựu SV đang chộn rộn tâm hồn vì mới mặc quân phục có vài tiếng đồng hồ cũng dịu lại và cái thằng đàn ông trong con người mình đánh thức mình nhìn chằm chằm vào bộ ngực nở nang của thím.

Thứ Hai, 10 tháng 10, 2011

CCB Đào Việt Dũng mời các CCB dự cưới con trai đầu

       CCB đoàn 1040 Đào Việt Dũng xin kính mời toàn thể các CCB Cơ Điện, CCB đoàn 1040, và tất cả các CCB yêu quý mõ blog CCB này đến dự cưới con trai đầu. Xin xem chi tiết thiếp mời chung:

Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2011

Bao giờ tôi lên thăm bạn


Thân yêu tặng Lê Chí Thanh
                                                                         đồng đội của tôi ở Cao bằng

Bao giờ tôi lên thăm bạn
Để ngược qua đèo Bông Lau
Để chiều bâng khuâng hai đứa
Nhìn sông Bằng chẩy về đâu

Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2011

Viết ở Nghĩa trang Đường Chín

Lính D76





Trưa nay rát nắng trên đồi
Lá Quảng Trị xanh chi xanh lạ
Người đời sau chọn nơi này hứng gió
Để đồng đội tôi khô giọt mồ hôi

Thứ Năm, 6 tháng 10, 2011

NHỮNG KỶ NIỆM KHÓ QUÊN

Doãn Thọ – 5039
Sau những ngày tháng huấn luyện vất vả cuối tháng 6-1972 chúng tôi được nghỉ phép 5 ngày trước khi đi B. Khỏi phải nói những ngày đó quý thế nào, ngoài thăm gia đình, họ hàng và bạn bè thuở nhỏ, chúng tôi mấy thằng lính trẻ còn ra công viên Thống Nhất chụp ảnh lưu niệm nữa rồi mới ai về nhà đó, thế mà ảnh đâu hết, giờ chỉ còn mỗi cái đứng một mình bên cây dừa ven hồ mới chán chứ.

Thứ Tư, 5 tháng 10, 2011

Chuyện về chiếc ăng gô lồi đít

Lính D76

Không biết các bạn 1040 khi đi B được phát ăng gô vuông TQ hay loại móng trâu màu vàng của LX. Đoàn 3002 khi đi B thì võng dù to, ăng gô LX cũng to sơn vàng. Lính gọi là ăng gô L. trâu. Loại này nấu được nhiều, 1 kí gạo cho vào đậy nắp chặt đun đến hết bọt sùi ra là chín. cậy nắp ra bới lên nó cứ nở tung, đến khiếp. Nhưng nhìn những đơn vị có ăng gô vuông TQ vẫn thấy thích, nó đẹp, gọn, lại bằng hợp kim cứng. Sau này khi đánh nhau mới biết lính Nguỵ cũng rất thích loại Gô vuông này.

Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2011

Ngày này năm xưa

      Ngày này năm xưa 2 - 10 - 1972. Đoàn 1040 vừa hành quân đến đất Quảng Bình, tối hôm trước đoàn 1040 rời Kỳ Thượng, Kỳ Anh, Hà Tĩnh bằng xe ô tô mô-nô chở quân. Sau khi ngủ tiếp cho đến sáng thì dậy ổn định chỗ ăn ở, ra chợ mua rau, gánh nước ăn, nấu cơm. Ăn trưa xong Tế rủ mình trốn về nhà Tế. Mình rất muốn đi nhưng lại sợ kỷ luật quân đội. Vì vào đến đây rồi, tình trạng chiến tranh căng thẳng lắm nên cũng hơi ngại nếu lại không kịp về đơn vị như lần trốn trước (cũng cùng Tế) thì chẳng biết sẽ thế nào. Tế thì có động lực lớn hơn mình nhiều lần nên sau khi thấy mình hơi chần chừ thì đã quyết về một mình. Để bí mật nên mình không đưa tiễn. Nhưng sao rồi trung đội vẫn biết, chắc có người báo chứ hôm đó không có điểm danh để mà biết. Vậy là tay cán bộ Phú được lệnh đuổi theo để bắt Tế. Nhưng làm sao bắt được "nó" khi Tế đã như cá kình đã được thả về với đại dương...
     Tế ơi! Tế còn nhớ ngày ấy không nhỉ? Tớ chỉ ghi được một dòng ngắn ngủi về sự kiện ấy. Mình biết chuyến đi ấy đã cực kỳ giá trị, không có nó thì sau này Tế sẽ cực kỳ ân hận. Tế kể lại thêm chi tiết về chuyên ấy với bọn mình cho vui đi....!
     Dưới đây là một bút tích về ngày này cách đây 39 năm của mình (Dũng chit) và Tế nhé, mời các bạn xem tiếp: