Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2011

Trác Dũng vẫn còn "chê" Liệu, 22-12-2011

        Đúng 17g30 chiều 22-12-2011, các CCB Cơ Điện đã tập trung giao lưu tại một nhà hàng bên đường Tình Yêu (hồ Tây).
        Các CCB Cơ Điện lại có dịp ôn lại những kỷ niệm xưa. Một số tư liệu cuộc đời đã quên lại được phục hồi....

Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2011

Chủ tịch CCB Cơ Điện HN khai mạc 22-12-2011

        Đúng 17g30 chiều 22-12-2011, các CCB Cơ Điện đã tập trung giao lưu tại một nhà hàng bên đường Tình Yêu (hồ Tây).
        Chủ tịch Hội CCB Cơ Điện tại Hà Nội, cựu Hạ sỹ quân đội ND Việt Nam Lại Duy Quỳ (anh em quen gọi Hắc toàn phong Lý Quỳ) đã khai mạc và nhận định từ hôm nay trở đi tất cả mọi người đến dự ở đây coi như là sinh viên Cơ Điện.

Đêm ấy ở Gia nghĩa


Truyện ngắn ngắn
                                                                                                 Nguyễn Trọng Luân
  
Ba mấy năm rồi, chẳng biết Gia Nghĩa bây giờ ra sao. Khi nghe cái tên thị xã Gia Nghĩa của tỉnh Đắc Nông mới thành lập mà trong lòng cũng thấy nao nao mừng. Xa lắm, thời gian cũng đã lâu lắm nay trong tôi bỗng hiện về một thị trấn đất đỏ ngày xưa, nườm nượp quân giải phóng, nườm nượp xe pháo trong cái đêm mùa xuân 1975 không quên.
             11 tháng tư năm 1975
Sư đoàn chúng tôi hành quân tới Gia Nghĩa.
8 giờ tối.

Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011

Tết ở quê

Luân K5M - 3002
Lại sắp đến tết rồi. Bây giờ nghỉ hưu, chẳng phải lo lương, thưởng quà tết biếu xén cấp trên, lo ngoại giao… Nhẹ tênh. Chỉ còn lo việc ăn tết ở Hà nội hay về quê để còn lên kế hoạch với vợ con.

            Nghĩ đến quê, lại vừa mừng vừa tủi. Quê mình nghèo thật nhưng bây giờ cũng đã có đủ cái ăn. Buồn vì ở quê cha mẹ đã đi cả. Mẹ cha nằm trên cánh đồng mà mỗi lần về đến đầu làng là nhìn thấy bia mộ thấp thoáng sau bãi ngô non.
           Tình cờ, một hôm dò trong máy tính, thấy bài viết của thằng con trai út. Từ lâu lắm rồi mà mình đọc cũng rơi nước mắt. Hóa ra nó nghĩ còn sâu sắc hơn mình. Từ hôm đó mình nhìn con thấy không phải thằng cu của mình nữa. Nó lớn thật rồi.

Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011

CHÂN DUNG ĐÀO BÁ VĂN

Hoàng Việt Quân , K7I - Đ1040

       “Ai về Cửu Long, qua Đồng Tháp Mười, gặp hoa ô môi, biết mùa xuân đã tới. Nơi đây sinh ra anh Bé hiền hoà. Cuộc đời sớm xông pha nên lòng thêm sắt đá. Anh như bông hoa rực sáng bầu trời. Hương toả ngát nơi nơi. Tiếng mìn anh vang dội.... Bầu trời ngàn ngôi sao lấp lánh...nhớ mãi tên anh Nguyễn Văn Bé...Đường dài hành quân xa, xin khắc tên anh trên vách chiến hào....".

Thứ Ba, 27 tháng 12, 2011

Trác Dũng tối 22-12-2011

        Đúng 17g30 chiều 22-12-2011, các CCB Cơ Điện đã tập trung giao lưu tại một nhà hàng bên đường Tình Yêu (hồ Tây).
Bạn Trac Dũng đã không chịu sửa lại bài thơ Nếu tháng 5 không có ngày 30 thành Nếu tháng 5 không có ngày 29, nhưng đã phải công nhận là nhập ngũ đợt đó đúng ngày 29 rồi.

Thứ Hai, 26 tháng 12, 2011

Nhớ bạn Cơ Điện 22-12-2011

       Ngày 22-12-2011, CCB SV ĐH Cơ Điện đã có cuộc gặp gỡ bên Hồ Tây, nhà hàng Vọng Ba Lâu - số 9 đường Tình Yêu. Cảm xúc về những ngày quân ngũ cùng con đường Tình Yêu thơ mộng ven hồ Tây, bạn Luân đã sáng tác nên một bài thơ và đọc trực tiếp tại buổi giao lưu, băng ghi hình đã được đưa lên Youtube. Mời các bạn cho lời bình dành cho các bạn đã không còn được nghe thơ Luân nhé!

Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2011

TRỞ LẠI THÀNH CỔ QUẢNG TRỊ

          Sáng hôm sau rời thành phố Huế còn mù mịt trong mưa chúng tôi nhằm thành cổ làm đích. Vào trong thành vẫn mưa rả rích, Luân yêu cầu mua mỗi ngươí một chiếc dù. Trong khi tôi mang hết nhang, tiền giấy trên xe xuống thì Luân đăng ký với BQL và mua thêm hoa, nhang nữa. Lên đài Âm-Dương gió mạnh ù ù thổi, mưa xiên chéo vào mặt, châm được nhang khá vất vả. Chúng tôi kính cẩn tưởng nhớ và mặc niệm các liệt sỹ đã hy sinh nơi cổ thành này.

Chuyện cái kính râm

Bùi Tiến 3002
         Có một thằng tên Thắng quê Hà Tây, nó ở đội vận tải, thường đi gùi hàng từ nơi sản xuất về, trên đường về phải qua một con suối nước có khi đến ngang đùi, nhưng lính thồ Tây Nguyên rách, chỉ mặc quần đùi nên lội suối vô tư. Một thằng không biết kiếm đâu được cái kính đen hay đeo khi đi gùi. Một hôm đến suối thì đoàn thồ gặp đồng bào cũng qua suối, có mấy cô gái cứ nấn ná chờ bộ đội qua hết rồi mới qua, nhưng chờ mãi mà thằng Thắng nó cứ loanh quanh mãi không chịu sang. Chờ lâu một co gái giục: bồ đồi qua suối đi cho đồng bào qua chớ!

Thứ Sáu, 23 tháng 12, 2011

Ngày hội 22-12 CCB Cơ Điện

        Đúng 17g30 chiều qua 22-12-2011, các CCB Cơ Điện đã tập trung giao lưu tại một nhà hàng bên đường Tình Yêu (hồ Tây). Chủ tịch hội và mõ blog đã có mặt trước 1g30 phút để chuẩn bị cơ sở vật chất cho buổi gặp mặt. Bạn Hùng, K10M ở Bia Hà Nội đã cho mang một bom bia hơi đến chặn cửa nhà hàng lúc 15g20.... mở đầu cho một buổi chiều tràn ngập men say. Say tình đồng đội, say tình Cơ Điện, say bia Hà Nội ... và chỉ còn thiếu một thứ say... mà bạn Luân sẽ nhắc trong một bài thơ mới toanh!

MƯA TRÊN PHỐ HUẾ

        Đúng là mưa ở Huế có khác: rả rích, triền miên vài ngày liền chứ không sầm sập, ào ào rồi tạnh. Đấy là buổi chiều 10-12 chứ sáng hôm ấy ở Đà Nẵng lại không có mưa, khi chúng tôi vào thăm tướng Nguyễn Chơn. Ông ở nhà một mình với 2 cậu công vụ, chúng tôi bày lễ thắp nhang bà Lý mất gần 10 năm rồi. Sau đó vào phòng khách Ông tiếp chuyện, Ông vẫn nhớ thời binh đao xưa, chúng tôi hỏi về các trận đánh, các đơn vị ở B3 hay Khu Năm Ông nói vanh vách. Ông bảo chúng tôi mở tủ lấy 7 cuốn hồi ký của Ông và 7 cuốn của Bà Lý ra ký tặng chúng tôi rrồi chụp ảnh lưu niệm, ai cũng muốn được ngồi cạnh vị tướng huyền thoại đó.

Thứ Năm, 22 tháng 12, 2011

Ngày mai uống bia miễn phí dành cho CSV Cơ Điện

        Hùng bò xin thông báo, trưa mai, 23-12-2011 tại nhà hàng Lan Chín Tăng Bạt Hổ, sẽ có chương trình uống bia hơi Hà Nội miễn phí, HABECO Trading ra mắt cốc và feeling rót bia loại mới, thay đổi hình ảnh bia hơi Hà Nội, nếu các anh em Cơ Địện có điều kiện xin mời tham gia, Hùng bò cam kết giống như ngày hội Bia hơi Hà Nội, bàn Cơ Điện ngồi miễn phí 100%…Kính mời… nhào dô.
        TRÂN TRỌNG

Bộ đội Tây Nguyên ngửi mồm đồng bào


Nguyễn Trọng Luân

            Biền biệt ở trong rừng năm này qua năm khác bom đạn mù trời khiến lính thèm đủ thứ, thích đủ thứ và sợ đủ thứ.
Thích nhận được thư, thích đến ngày phát thuốc lá Miên, thích gặp đồng hương (nhất là đồng hương làm hậu cần), thích không phải vác B41, thích gô Tàu hơn gô LX, thích tất cao cổ, thích đi công tác lẻ ra phía sau … và  thích nhất là gặp gái …, gái đồng bào cũng được.
Thèm được một thìa đường khi sốt rét, thèm thuốc lá, thèm được xem phim, thèm ăn thịt lợn, thèm cà muối, thèm rau, thèm gái …
Sợ sốt rét, sợ pháo kích, sợ mìn, sợ C130, sợ B52, sợ cấp trên, sợ rắn lục, sợ đi cõng gạo, sợ mất dép cao su…, sợ vi phạm gái mú.
            Như vậy gái là thủ phạm của cả thích thèm sợ

Những ngày 22-12 trong quân ngũ

Ngày 22-12 đầu tiên (-1972) trong quân ngũ của Dũng chit tại trạm 43B Trường Sơn

Chiều mưa ở Ban mê thuật


                                                                                                             Nguyễn trọng Luân
                                                                                              Lính sư đoàn 320A
Chiều mưa quá. Nghĩa trang  lạnh quá !
ơi những người con phương bắc  bạn của tôi
Ban Mê Thuột chỉ có hai mùa thôi
Các anh cứ bốn mùa nhớ mẹ

Thứ Tư, 21 tháng 12, 2011

Thủ trưởng ơi!

Bùi Tiến

Biết thủ trưởng đi xa
không còn ai ở nhà
mà sao em vẫn đợi
thủ trưởng ơi trong nhà!

Thư bạn đọc - Thư đồng đội, tháng 12-2011

      BBT blog mở thêm mục này để trao đổi với nhau giữa chúng ta. Những tâm sự của các bạn và các đồng đội cũ, mới sẽ được đăng chung trong chuyên mục: hộp thư nhé! CCB 1040 xin chân thành cảm ơn tất cả mọi người đã quan tâm, đã xem, đã đọc, đã "comment" và đặc biệt đã viết bài, viết thư, gửi ảnh cho blog để blog CCB SV ngày càng thêm đông vui và có ích cho mọi người!

Thứ Ba, 20 tháng 12, 2011

KHU NĂM DẰNG DẶC

        Lẽ ra đoàn Luân Thọ... theo con đường Cheo Reo đi xuống Tuy Hoà rồi tới nghĩa trang Phú Lâm nơi có nhiều liệt sỹ của E48 hy sinh khi truy đuổi địch bỏ chạy. Nhưng theo đề nghị của anh Tiến, anh Lệ nên đoàn trưởng đổi lại đi Ban-mê rồi qua đèo Phượng hoàng vì anh Lệ sau khi cắm cờ ở Buôn Hồ thì truy kích địch theo đèo Phượng Hoàng xuống Ninh Hoà vào giải phóng Nha Trang.Vậy khi tới đèo anh Tiến còn chỉ nơi BTL B3 chuyển xuống duyên hải có dừng chân ở đèo PH, nên đoàn dừng lại chụp ảnh lưu niệm.

Bùi Xuân Tứ K6 ( Tứ râu )


Kỉ niệm 22/12
                                                                                                            Viết nhớ những người bạn cũ
                                                           Trọng Luân
Bây giờ hắn ở đâu, mình chả rõ. Một hồi biết hắn làm quản đốc ở nhà máy SX kính Đáp Cầu. Râu vẫn rậm, mũi vẫn khịt khịt. Mình có cảm giác thằng cha này quanh năm ngạt mũi. Nhớ dạo đi trinh sát với Ngô Thịnh, nó bảo mình mà mắc cái tội khịt mũi như thằng Tứ là bị loại ngay về bộ binh đánh nhau thí cố.

Thứ Hai, 19 tháng 12, 2011

Đêm ở nghĩa trang Kon Tum

Cúc quì trên núi Hàm Rồng
Nguyễn Trọng Luân
 
Dưới chân là thành phố
Nhoang nhoáng đèn đêm
Chúng tôi đốt bó nhang thơm rừng rực nghĩa trang
Một sư đoàn trên đồi cao
mấy chục năm không ngủ .

Chủ Nhật, 18 tháng 12, 2011

Thông báo GIAO LƯU 22-12

       Vào lúc 17h30 ngày 22-12-2011, tại quán Vọng Ba Lâu (số 4 Thụy Khuê, hoặc số 9 đường Tình Yêu) câu lạc bộ CCB đại học Cơ Điện tổ chức giao lưu các cựu chiến binh tất cả các thời kỳ:

TA YÊU NHAU THÌ VỀ BAN MÊ THUẬT

Doãn Thọ 5039
        Năm 2005 khi trở ra của chuyến xuyên Việt, đoàn CCB Cơ Điện có qua Buôn Ma Thuột. Khi đó chỉ ghé chút đỉnh mua cà-phê rôi đi Công-tum luôn nên Dũng cứ tiếc hùi hụi, vậy kỳ này tôi quyết vào Ban-mê cho bõ.
        Sáng sớm hôm sau (7-12-2011) chúng tôi đi thăm nghĩa trang Đức Cơ ở Tây Plây-cu khoảng 55 km, đường đẹp, trời nắng ấm, trong veo. Luân liên tục chỉ các hướng có trận đánh của lính 320 thời trước và kể lại từng trận ra sao. Trận đánh sân bay Đức Cơ ta cũng hy sinh nhiều đấy, vậy mà đến nơi thì nghiã trang đang được đại tu. Từ cổng đến tượng đài, từ các phần mộ cho đến toàn cảnh ngổn ngang cả. Chúng tôi xuống xe mà bỡ ngỡ mãi, cầm hương hoa vào mà phải vòng về mãi phía sau mới đặt được để viếng đồng đội, giá như họ sửa từng phần một thì cảnh quan đỡ lộn xộn, hoang tàn như vậy.

Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2011

Chuyện bắn phát một và bắn liên thanh

Trọng Luân 3002
Những năm đánh giặc ở chiến trường Tây Nguyên bộ đội mình đói lắm. Mà chả cứ gì Tây Nguyên ở đâu cũng vậy thôi. Ăn sắn, ăn rau rừng, cây Búng báng, củ mài quả sung ... tuốt tuột cái gì không chết là ăn, ăn để sống để chiến đấu.
          Hôm nào, ai xuất kích (đi đánh nhau)  thì được 6 lạng gạo/ngày. Anh nào sốt không đi được thì hai lạng/ngày. Vì thế mỗi đại đội mỗi ngày cử hai chú đi kiếm thức ăn gọi là đi công tác. Đi công tác về, trong cái túi bao tải thôi thì là mít non, măng tre, quả sầu riêng đầy gai, sắn, hoa chuối, rau khoai lang, có anh tát suối được cả cua đá, cá sộp. Có anh ăn trộm trong nương đồng bào được ớt, cà đắng, vài quả  mướp hay nải  chuối xanh. Lâu rồi đồng bào cũng biết. Gặp bọn mình đồng bào hỏi: Bồ đồi đi đầu chớ? (bộ đội đi đâu chứ)

Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2011

Lãng mạn đời lính


                                                                               Triệu Bình3002

22 tháng 12 đã đến gần, sẽ chẳng có gì đặc biệt trong những ngày này nếu không phải là những người lính, hoặc đã từng làm lính.
Là những người lính -nhất là lính trận, chắc chắn trong những ngày này có thật nhiều cảm xúc đang trào đến trong mỗi chúng ta. Tôi cũng như các bạn, đang có thật nhiều cảm xúc đặc biệt vào lúc này, nhất là khi chúng ta chuẩn bị bước vào tuổi xưa nay hiếm: nhớ lại những ngày trong quân ngũ.

Thứ Năm, 15 tháng 12, 2011

NHỮNG NGÀY KHÔNG QUÊN Ở CHEO REO

 Doãn Thọ 5039
         Tỉnh Cheo Reo nay không còn nữa mà nhập vào Gia Lai thành huyện Aynpa. Khi chúng tôi rời Công Tum đi Plâycu trời mới mờ sáng, khi bình minh lên thì cả cao nguyên như bừng tỉnh, rực rỡ dưới ánh nắng chan hoà. Các rừng cao su trải vô tận, các đồng cỏ mênh mông, tít phía xa là các dãy núi thấp, tầm mắt không bị hạn chế nên tha hồ ngắm mà không chán. Gần 100km chúng tôi vào Plâycu, đường rộng, thẳng tắp, nhà cửa san sát, phía cuối con đường nhìn rõ một quả múi không cao. Đó là núi Hàm Rồng một căn cứ pháo binh Mỹ khống chế cả Tây Nguyên, chúng tôi chạy tới chân núi và chờ đoàn của tướng Khuất Duy Tiến đến cùng lên tham quan. Nửa tiếng sau, 2 xe con đến, các cựu binh gặp nhau chaò hỏi ân cần tuy là tướng và lính. Chúng tôi chụp nhiều ảnh kỷ niệm rồi không lên núi nữa mà hối hả đi Cheo Reo vì đoàn chính từ Tuy Hoà lên gần tới điểm hẹn.

Tản mạn khi đọc "Lời của một CCB Cơ Điện"

Thân gửi Trọng Luân!

          Vào ngôi nhà chung của CCB SV đai học, thấy hai bài viết nhỏ của anh tạo được sự ồn ào, một là viết về các cô gái bộ đội Trường Sơn, hai là về sự tủi thân cho danh phận CCB của một  đồng chí bộ đội chống Tàu nào đó....
          Chỉ vài "lời của một cựu chiến binh cơ điện", tôi hiểu anh muốn gửi một thông điệp còn day dứt của anh, của mọi người về cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc, về thái độ ứng xử của xã hội đối với những hi sinh mất mát to lớn, trong đó có những CCB chống Trung Quốc, diễn ra trong một thời gian ngắn, vô lý mà sự dã man tàn bạo của nó được nhân lên gấp bội bởi tính chất huỷ diệt thời trung cổ.

Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011

Cuộc hành quân lần thứ 2 vào Tây Nguyên


 Kí của Nguyễn trọng Luân

 Đúng 40 năm. Hôm nay, Trung tướng Khuất Duy Tiến đã ngoài tám mươi tuổi lại dẫn đầu những người lính sư đoàn 320A hành quân vào Tây Nguyên. Trời miền Bắc đầu đông, se lạnh. Đội hình hành quân náo nức, rộn ràng, mà sao vẫn rưng rưng vừa vui vừa buồn. Ngày 7/12/1971 khi rời Kỳ Anh, Hà Tĩnh cả sư đoàn 320 nườm nượp tuổi xuân tiến về phía bom đạn mang khí thế một đơn vị vừa đại thắng Đường 9 - Nam Lào. Còn hôm nay đội hình chỉ hơn một trăm người lính ngày ấy đầu bạc phơ, nhiều bước chân lập bập, giọng nói khẽ khàng. Lính “trẻ” tuổi sáu mươi dắt tay  lính “già” tuổi bẩy tám mươi lên xe. Tiếng gọi đồng chí nay chỉ còn lõm bõm, cả đoàn quân gọi nhau bằng ông, bằng cụ. Nhưng với những người chỉ huy năm xưa họ vẫn một điều  “thủ trưởng’’ hai điều “báo cáo thủ trưởng”. Chiến tranh lùi xa gần bốn mươi năm nhưng kỉ luật quân đội cách mạng đã ngấm vào máu những người chiến binh quả cảm năm nào, dù bây giờ họ là dân thường, quen với cuốc với cầy. Trung tướng Khuất Duy Tiến lại một lần trong đời -sau mấy chục năm-  phát lệnh hành quân. Mắt ông ngân ngấn nước, ông nhìn những người lính đã từng cùng ông đi xuyên qua từ Quảng Trị -Mậu Thân, đến Tây Nguyên “mùa hè đỏ lửa”, qua chiến dịch HCM, cuốn như cơn lốc sang chiến tranh Biên giới Tây nam, lên biên giới phía Bắc. Trước mắt ông là những lão nông, những cán bộ nghỉ hưu ở nhiều tỉnh thành cơm nắm đồ đoàn về đây cùng ông hành quân quay lại chiến trường xưa. Nơi chúng tôi đến, là nơi một thời tiếng súng, tiếng bom và máu lửa. Bây giờ đó vẫn là nơi chúng tôi đi đến, mảnh đất chiến địa cũ năm xưa thế nào, chúng tôi chưa hình dung ra. Chúng tôi chỉ biết rằng ở đó có những đồng đội của mình đang chờ, những hương hồn chết trẻ đang nôn nao đón những người một thời đã cùng nhau chia đạn, sẻ bom cùng nhau bẻ miếng cơm ngấm nước mưa dưới chiến hào sặc mùi khói súng. Ở đó những căn hầm mục lá, những chiến hào, khe suối có bước chân trai trai trẻ của mình, ở đó là nơi chúng tôi để lại tuổi xuân, để lại một phần xương máu và từ nơi đó chúng tôi đã trưởng thành.

KÉO "PHÁO" VÀO KON-TUM

Tho mom K6Mb
       Tuy trời mưa đường có thể bị sạt lở nhưng Đoàn trưởng Luân quyết cứ theo đường Hồ chí Minh đi lên Công tum. Từ Đông hà đi Công tum khoảng 500km nên A Ngôn lệnh xuất phát 5g30 sáng. Xe qua Cam lộ một đoạn thì dừng lại ăn sáng và đổ đầy bình xăng cho an toàn.Đường 9 nhẵn và rộng chạy quanh co ven sông Đăkrông là thượng lưu sông Thạch Hãn.

Thứ Ba, 13 tháng 12, 2011

Về với ngôi nhà chung của lính


Luân 3002

Mười ngày nay đi vắng. Cứ chiều đến là nhớ ngôi nhà chung của lính SV. Thế mới biết, bình thường thế thôi khi xa nhau (cả người và vật) mới thấy hết ý nghĩa tâm hồn. Mong mãi về để chạy xô vào nhà, để thấy các gương mặt bạn lính thân thuộc, những bài viết những câu chuyện kể về cái ngày xưa của chúng mình. Đêm qua, dù rất mệt mà đọc Miếng thịt lợn ngày22/12 của Liệu mà cứ ứa nước mắt. Cứ hình dung ra những ngày đi trên Trường Sơn thèm ăn thịt đến thế nào. Đời lính chỉ chờ có hai ngày: 22/12 và Tết Nguyên đán. Vì đó là hai ngày có thịt. Mũi tưng bừng, mắt cũng tưng bừng, suớng vì hai ngày đó mà nước mắt cứ cay cay.

Thứ Hai, 12 tháng 12, 2011

GẶP LẠI LÍNH 3002 Ở QUẢNG TRỊ

 4g10 sáng 4-12 xe chúng tôi xuất phát từ cột cờ Hà nội.Trời se lạnh, đường phố vắng người, Hà nội chìm trong giấc ngủ đầu Đông. Qua Hoà lạc -Xuân mai theo đường Hồ chí Minh nhằm phương Nam thẳng tiến. Thân như Ngôn phân công nhiệm vụ :

Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2011

Bữa thịt lợn ngày 22/12 năm ấy

Lại sắp đến ngày 22/12, ngày tết quân đội, những hồi ức một thời gian khổ lại ùa về trong tâm trí những người lính, có những kỷ niệm thoáng qua nhưng cũng có những hồi ức không bao giờ quên được.
                                                                                                Trần Vũ Liệu
    Một ngày giữa tháng 12 năm 1972, đoàn 1040 hành quân từ Lào vào đất VN, trạm đầu tiên ở VN  là trạm giao liên số 249. Bắt đầu vào VN là gặp thời tiết xấu, trời mưa nhiều, đường rừng lầy lội, bầu trời u ám, rét, hành quân rất vất vả, nhất là cảnh nấu cơm chiều vì trời mưa, cây rừng ướt, việc nhóm lửa nấu cơm rất khó khăn. Đoàn quân đi trong im lặng. Sau trạm 251, cả trung đoàn trầm hẳn đi khi nghe tin Năng bên sư phạm ôm lựu đạn ra bờ suối tự sát. Năng bị sốt đã mấy ngày, cố theo anh em đi nhưng chắc vì quá mệt, yếu và không đấu tranh được với bản thân nên đã quyết định tìm đến cái chết. Đây là cái chết tức tưởi thứ hai sau cái chết của một chiến sĩ tại kho gạo do “quân ta bắn nhau” bên đất Lào.

Kỷ niệm chiến trường


Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2011

Nhỡ tay


       Bọn mình vào lính toàn ở độ tuổi choai choai, đa phần chưa có người yêu. Thằng nào có người yêu thì cùng lắm cũng chỉ được “thơm” vào má người yêu một phát là cùng. Vì ngày ấy kiêng khem dữ lắm chứ chả như bây giờ.
      Tuổi choai choai là tuổi chưa thành “người lớn”, nhưng không còn trẻ con, đã thích con gái. Đối với bọn mình chưa có người yêu nên chỉ biết phái nữ qua tưởng tượng. Lão Hưng trung đội trưởng đã có vợ ngồi kể chuyện ngủ với vợ thế nào… sướng lắm! đầu tiên là đưa tay sờ ti…. nào mềm, nào ấm, nào đầy đầy… bọn lính trẻ chúng mình há hốc mồm ngồi nghe. Khoái củ tỷ.