Thứ Ba, 9 tháng 7, 2019

HỒI ỨC PHẠM VUI

Phạm Vui


Trên đường hành quân vào Nam đến Quảng Bình đơn vị dừng chân nghỉ lại tại một làng ven Sông Gianh thuộc xã Quảng Phong Huyện Quảng Trạch tôi và Ngọc Minh cùng ngủ một nhà dân 2 thằng nằm 2 giường quay đầu ra phía sân ở giữa có cô gái chủ nhà ngồi xồm và say sưa nghe Minh kể chuyện mình không nhớ chuyện gì (hình như chuyện tình Lan và Điệp thì phải) sau khi Minh kể xong cô ta hôn Minh 1 cái rồi đứng dậy chạy đi ngủ. Hôm đó trời tối không điện, không đèn những tưởng được ngủ đến sáng ai ngờ hơn nữa đêm được lệnh lên đường, tất cả đơn vị xuống thuyền sang bên kia Sông Gianh và tiếp tục hanh quân đến Cự Nẩm.

Thứ Hai, 8 tháng 7, 2019

QUÊ HƯƠNG

Quỳ Lại Duy



Quê hương là chùm đào ngọt .Cho ta chèo hái từng ngày

Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2019

VỢ NGƯỜI ANH HÙNG.

    Luân CCB K5


    ( Truyện ngắn Nguyễn Trọng Luân)
    Anh và chị học cùng nhau hết cấp 2 thì anh nhập ngũ. Ngày ấy chả cứ quê tôi mà bất kì làng xóm nào trên miền bắc thanh niên học tới lớp 7 mười sáu mười bẩy tuổi là xung phong nhập ngũ vào nam đánh Mĩ. Họ chia tay nhau ở bụi tre ngay đầu bến đò. Tôi nghe kể, lần đầu tiên người quê tôi nhìn thấy trai gái hôn nhau chính là anh chị .

NHỮNG NGƯỜI LÍNH SINH VIÊN

Phan Chi

Đọc NHỮNG NGƯỜI LÍNH SINH VIÊN của Lê Anh Quốc
Tôi hoàn toàn không quen biết người lính Lê Anh Quốc, càng không biết có nhà thơ tên là Lê Anh Quốc. Vô tình đọc được thơ anh trên Facebook, tôi không thể làm được việc gì khác ngoài việc viết cảm nhận về trường ca hơn 500 câu “Những người lính sinh viên” của anh.
Tôi rất ít khi bình thơ, phải xúc động lắm mới viết.
Được biết anh nhập ngũ năm 1971, khi đang là sinh viên.

Thứ Năm, 4 tháng 7, 2019

BÀI TRONG CHÙM CHO THÁNG 27/ 7

Luân CCB K5


2 Cho tao xin một khói

Bây giờ ngồi đâu đó hút thuốc quả là sự khó chịu với đồng loại.
Đúng quá! hút thuốc ảnh hưởng ghê gớm cho môi sinh chứ chả thể đùa.
Khói thuốc là kẻ thù, là sự chết chóc vô biên chứ chả chơi.
Lớp người hút thuốc gọi là công dân hạng hai, là ghép cho nhiều tính từ mà tính từ nào cũng xấu.
Tôi nghiện thuốc cả một đời. Bỏ thuốc rồi thế mà cứ lẩn thẩn nhớ về khói thuốc.
Năm ấy đi trên Trường Sơn, một thằng trong tiểu đội tôi tên Trung người Ninh Bình có câu nói tuyệt vời khiến thằng nào cũng thích. Một chiều đến trạm giao liên mắc võng xong rồi nó bảo:
- Ước gì bây giờ có điếu thuốc dài như cây nứa tép gác lên cây rồi nằm võng mà hút…thì Trường Sơn đẹp biết bao.