Thứ Ba, 12 tháng 3, 2013

ĐÓI

Lê Anh Quốc

Trận đánh này chúng tôi giữ điểm cao
Quần cả tháng, lương ăn không còn nữa!
Giặc vây chốt đông như đàn kiến lửa
Phía chúng tôi…còn lại mấy đứa thôi!
Không sợ giặc
Không sợ đạn bom rơi,
Cái sợ nhất lúc này là đói
Đói vàng mắt
Đói long đầu gối
Đói phạc phờ
Đói thừa cả chân tay


Mà lạ chưa?
Vào chính lúc này
Chúng tôi lại đánh lui quân giặc
Có lẽ vì: chẳng cách nào khác được
Có lẽ vì: còn – mất đấy thôi.

Phía chân đồi
Giặc đã rút rồi
Cái đói lại “xông lên” ngợp chốt
Không thể bắn
Và cũng không thể giết
Muốn cầm hòa
Cái đói chẳng buông tha.

Đồng đội tôi
Gục xuống giữa chiều tà
Gạo vừa tới
Nồi cơm đang nấu dở
Boong canh rừng lục bục sôi trên lửa
Bạn tôi đi…
Chẳng kịp bữa cơm no.

Ôm xác bạn chúng tôi khóc hu hu!
Người đói chết
Trên tay người đói lả
Chôn bạn rồi
Đói tràn lên cỏ
Cắm cành cây đói lá
trước mồ
Chúng tôi bảo nhau: cúng bạn cả nồi cơm to
Cơm đấy
Canh đây
Bạn về ăn kẻo tối
Sống giữ chốt
Chết thành ma đói
Đêm đứt rời bởi những cơn đau.

4 nhận xét:

  1. chúng tôi từng như thế / cám ơn người viết vô cùng

    Trả lờiXóa
  2. Lại nhớ ngày đói rừng Trường Sơn, thừa cả chân tay... Lúc xin được gạo mỗi thằng ăn hết tám lạng một bữa, bắng cả nhà tôi 5 người bây giờ...

    Trả lờiXóa
  3. Bài có viết sớm chắc chắn không được đăng. Sẽ nhức nhối đau lòng người hậu phương...nhưng cánh sinh viên thấy xấu hổ khi than về đói

    Trả lờiXóa
  4. Hai tháng không cơm gạo nhẵn thùng
    Đường đi lấy gạo giặc chốt quân
    Vêu vao lính đói da xanh lướt
    Cháo sắn cầm hơi sắn một lưng...

    Trả lờiXóa

Các bạn dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào còm (thay vào chữ URL)
Link ==> <a href="URL">TEXT</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]