Chủ Nhật, 14 tháng 5, 2017

CẦM CU CHO THẰNG KHÁC ĐÁI

Nguyễn Trọng Luân - CCB K5

Tôi làm giám đốc một đơn vị KD thép bé như ngón tay ( chúng bạn bảo chưc của mày bé như cái cu).
NGhề Thép thì luôn làm bạn với mấy thằng XD. Thằng kĩ sư XD làm giam đốc ở cái CTy XD thủ đô cũng gần nhà tôi. Hai thằng ngoài làm ăn còn là bạn uống bia. Một hôm nó bảo, sắp về hưu rồi bác về luôn chứ? Mình ừ về luôn. Nó bảo thế là phải. Mẹ kiếp! có khối thằng xin ở lại làm trợ lí cho giám đốc mới. Lại có thằng tiến sĩ phó GS hẳn hoi cũng xin ở lại làm cố vấn chuyên môn. Ở cái đất nước này chuyên môn cái mả mẹ gì, ở lại tổ vướng chân các bố. Bố mày có cái nhiệm kì bé như âm hộ mà cứ bu vào mà ám. Có mà ở lại cầm chim cho thằng GĐ mới nó đái.

Câu nói ấy cứ ám ảnh tôi mãi.
Tôi không biết cái anh đến tuổi nghỉ hưu vẫn ở lại cầm cu cho ai và cầm như thế nào nhưng tôi thì tôi đã cầm cu cho thằng khác đái rồi. Tôi vừa cầm chim nó, nó đái , tôi khóc và thằng được cầm chim để đái cũng khóc.
Chúng tôi là lính D 76 toàn sinh viên và công nhân kĩ thuật. ( nên nhớ ngày xưa làm công nhân đều phải học ở trường CNKT hoặc trung cấp ra mới được làm nhé). Gần đến ngày đi B có một lứa bổ sung xuống . Đó gồm các anh khóa trước “ đúp” khóa sau. Họ đúp lại do bị ốm , do đi phép lên trễ mà đơn vị đã đi vào nam rồi. đành đợi đi sau theo khóa sau. Lứa này có Nguyễn Vi Hợi sau này trở thành AHLLVT. Có một thằng tên Thiệu người Tam Nông xuống C tôi làm anh nuôi. Thằng này vui tính, đầu cua trông rất ngầu. Thực ra nó thật hiền. Nó quê làng Gia Dụ, cười hềnh hệch và rất thích đồng hương. Hồi ấy đói, nhiều lần nó gói cho tôi miếng cháy to và và ba miếng thịt vào lá chuối rồi chờ lúc nhá nhem gọi :
- Đồng hương ơi cầm lấy này. Nói rồi nó quay đi luôn
Trên Trường sơn, nó ì ạch đeo cả nồi soong đến thương. Cười hềnh hệch:
- Thế đéo nào đồng hương khỏe thế. Leo dốc lòi tĩ mà vẫn hát được. Rồi nó lại cười, cái môi loe ra rất chi là anh nuôi.
Chúng tôi về cùng tiểu đoàn 8 e64 F320. Hôm đánh Lệ Ngọc xong D8 để lại một bộ phận đánh giải tỏa còn thì rút về. Bộ phận giải tỏa gặp cả xe tăng từ Po lay cu theo đường 21 ra . Thiệu bị thương nát bàn tay và mảnh lựu đạn vào má. Ở Lệ Ngọc về, hôm sau tôi đi công tác sang tăng gia sư đoàn ở mạn đồn Me lấy lúa giống. Mấy thằng gặp bọn c25 khiêng thuwong binh đi ra D24 ngaoif Đức Cơ. Nhìn màu võng dù khiêng thương tôi biết ngay là lính D76 vội hỏi :
- Thằng nào đấy?
. Hai thằng 25 vừa hạ cáng xuống đất vừa nói :
- Thằng Thiệu d8.
- Ôi là mày Thiệu ơi. Mặt nó hup híp đen sám thuốc súng. ( ai từng đánh trận thì biết cái màu vết thương còn ám khói và thuốc súng). Một mắt nó híp tịt còn một mắt tí hí he hé. Nó nhận ra tôi. Nó bảo:
- Luân ơi mày kéo cu ra cho tao đái.
Tay nó cuốn băng máu be bét quần áo nó cũng đầy máu khô cứng . Loay hoay mãi tôi cũng lôi được chim nó ra. Nó nằm nghiêng, cái võng nhàu nhĩ dưới đám lá khô và bụi đất. Bảo nó, cứ đái ra đất ra võng cũng được. Tôi cầm chim nó cho những dòng nước đái ri rỉ ra võng. Nước mắt nó chảy ra còn nhanh hơn nước đái. Tôi cũng thế, Hai đứa cùng khóc.
Rồi hai thằng c25 khiêng nó đi. Nó chào, tao đi nhé…
Từ ấy nó không về đơn vị nữa. Nó đi ra phía sau rồi người ta đưa nó về Bắc.Tôi và bạn bè D76 lại theo hút chiến tranh đến ngày giải phóng. Nghe nói nó về làm ruộng với bàn tay phải còn 2 ngón và cái đầu nghiêng nghiêng một phía.
CHợt nhớ cái thằng Giám đốc Xây Dưng ở một Cty Thủ Đô nói
- Cầm cu cho thằng khác nó đái. Không đề phòng nó còn vẩy vẩy vào mặt mình.
Tôi đây đã từng cầm cu cho thằng Thiệu Tam nông đái. Thằng Thiệu bạn tôi nó không vẩy vẩy, nó nhìn tôi trìu mến. Trìu mến đến nỗi hai thằng tôi cùng khóc trong một ngày bom pháo ở Tây Nguyên ngày xa xưa
NTL 14/5/2017

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Các bạn dùng những mã code này để cài ảnh, phim, nhạc vào còm (thay vào chữ URL)
Link ==> <a href="URL">TEXT</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]