Nguyễn Trọng Luân E64
Thành lệ,
cứ cuối tháng 12 hàng năm là Trung đoàn 64 F320 A của chúng tôi họp mặt. Trung
đoàn thành lập 22/1/1946. Bây giờ đã 67 tuổi. Lần nào cũng thế các CCB áo
quần sùm sụp đi tàu xe về Thủ đô trong cái giá lạnh cắt da cắt thịt. Năm kia
năm kìa lúc thằng Minh ngoài Bãi Cháy bạn tôi chưa ốm nặng nó đã cởi cái áo rét to
sù sụ của nó cho một thằng Lù ở tít Hà
giang về. Hôm ấy họp ở Bộ TL Lăng HCM. Nhìn
đồng đội người dân tộc cao có mét 6 mặc cái áo bông của thằng Minh đi
vào lăng viếng Bác trước giờ khai mạc mà thấy thương.
Thương thằng bạn Hà
giang một thương thằng Minh hai. Nó bảo mình rét đến mấy cũng không bằng chúng
nó trên cái vùng toàn hơi lạnh của đá. Mày không nhớ là nó ở C25 sao, toàn
đi khiêng thương và tử sĩ, nó khiêng tao trận làng Dịt đấy, hì hì mẹ kiếp! Nó chửi: thằng lày ăn cái téo gì mà ló lặng téo chịu tược. Nó chửi vậy
thôi, chứ lúc pháo bắn nó lại bảo thằng khiêng đầu bên kia : Tịt
mẹ… mày từng có vứt cáng xuống là nó chết lố
Năm nay thằng Minh nằm bẹp rồi chả đến được. Thằng Lù Hà
Giang cũng không về, nhưng nó từ Yên Minh Hà Giang xuống Hàm Yên Tuyên Quang
chỉ để gửi thằng Bình bò cũng C25 một
can rượu ngô về cho anh em. 200 người uống rượu Votka Hà nội chả mấy ai biết
can rượu ngô rót lẫn vào bữa tiệc. Tôi biết, tôi ghé vào bàn mấy thằng Tuyên
Quang. Chúng nó bảo lấy chai votka rót rượu của thằng Lù C25 mỗi thằng mang về
một chai. Ngoài trời lạnh hun hút. Ngó qua cửa kính sang Trung Tâm Hội nghị Quốc
gia bề thế cứ nghĩ thằng Lù hôm nay mà có mặt nhỉ, nó sẽ mang cái ảnh chụp
chung ở khuôn viên trên đường Phạm Hùng về bản nó. Lại nhớ thằng Minh nằm lạnh
lẽo trong phòng chạy thận. Những cựu chiến binh chúng tôi ngày càng yếu dần,
khuôn mặt mốc thếch mỗi mùa gió bấc về lại càng thêm nhăn nheo mốc thếch. Chiến
tranh lùi xa, những người dấn thân vào binh lửa vẻ vang ngày xưa ấy rơi rụng
dần. Thời của cuộc sống tốt đẹp càng gần bao nhiêu thì những người lính chiến
càng đi xa bấy nhiêu.
Vẫn thế, gặp nhau tay bắt mặt
mừng thao thao ôn chuyện cũ, thằng này tìm thằng kia hỏi han những thằng không
đến, nhắc tới những đồng đội không về, báo tin cho nhau tìm được mộ của ai.
Ban Liên lạc thông báo những chuyến đi tìm đồng đội nơi chiến trường xưa rồi lệ
phí, rồi mừng thọ, thăm hỏi, rồi sau cùng là liên hoan. Khi Ban tổ chức
giới thiệu thân nhân liệt sĩ từ xa về dự, tôi cố ngó lên trên có hai người đàn
bà gầy gò nhỏ thó lọt trong cái ghế bọc nhung của hội trường Bộ Tư lệnh QK Thủ đô. Mọi người sau mỗi lượt đại biểu phát biểu thì vỗ tay. Hai người đàn bà vẫn
ngồi im. Có lẽ họ không quen vỗ tay bao giờ. Ngồi phía sau nên không nhìn thấy mặt họ,
nhưng tôi chỉ thấy họ cúi đầu, thỉnh thoảng thấy xung quanh cười ồ lên thì họ mới
ngẩng lên rồi lại cúi xuống.
Bữa liên hoan trưa hôm ấy thịnh soạn lắm. Mấy nhà tài trợ
là lính cũ của trung đoàn ăn nên làm ra đã góp tới dăm chục triệu, rồi tướng
lĩnh cũng gửi quà rồi anh em đóng góp. Cơm gần tết nên có cần phải có không
khí tết những là bánh chưng và dưa hành. Rượu nhiều nhưng CCB già hết rồi kham
không hết rượu. Tôi cố tình tới ngồi với hai người phụ nữ thân nhân liệt sĩ.
Thì ra họ là hai mẹ con từ Phú Thọ về. Trông người con tiều tụy chả kém chi người mẹ. Tóc cả hai đều bạc, người con thì bạc ít hơn vì chị mới có 40 tuổi. Đó là
vợ và con gái liệt sĩ Đinh Xuân Sắc ở huyện Thanh Sơn. Tôi hỏi chị ơi gia đình thấy mộ của anh chưa? chị bảo
nhờ ơn giời ơn Bác Hồ tôi đưa được cốt của anh về rồi, cả chú Nhu nữa. Trời
ơi thì ra hai anh em trai anh Sắc và Nhu đều là lính 64 và đều hi sinh năm 72 ở
Kon Tum. Người con gái bảo phúc nhà cháu còn lớn nên đưa được bố và chú cháu
về. Năm 71 đánh xong Nam Lào bố cháu về phép thì có cháu, vào năm 72. Cháu bị
thần kinh và rồ mất mấy năm. Cháu đi lang thang ở Việt trì người ta lại dắt về. Từ ngày đưa bố cháu và chú cháu về tự nhiên cháu khỏi rồ. Bây giờ mẹ cháu ở
với cháu và hai đứa cháu ngoại. Chồng cháu bỏ cháu khi cháu đi lang thang,
thế là ở nhà bà cháu rau cháo nuôi nhau. May mà bây giờ cháu khỏi bệnh …
Người mẹ bê cái bát mãi mà chả biết gắp thức ăn gì. Cái bàn
ăn có cái mặt kính xoay cứ chập chờn những đồ ăn mà ở nhà chị thấy thoáng qua vào ba ngày tết. Chị lại
ngước lên nhìn những người đồng đội của chồng mình đang ồn ào phấn khởi nói
cười cụng li dô dô hớn hở. Giọt nước mắt lăn khe khẽ trên góc mũi người nông
dân thật chậm. Đột nhiên chị ngước lên nhìn tôi, nghe nói chú cũng người trên
Phú thọ ta? Chú biết anh Sắc nhà tôi chứ. Tôi nói dối, vâng em có biết, anh
ấy tốt với chúng em lắm. Chị ừ ừ à vâng, chồng tôi hiền lắm... cái đũa rớt
xuống nền nhà. Người con cúi nhặt cái đũa cho mẹ tranh thủ quệt ngang mắt.
Mấy thằng lính Phú Thọ ngồi mâm bên tôi vẫy sang giới thiệu
với chị. Chị ơi đây toàn là lính Phú Thọ đàn em của anh Sắc và anh Nhu đây.
Chị tươi lên: thế à, thế à. Bên chú năm nay lúa khá không? Các cụ còn khỏe
cả không? Tôi thưa Chị ơi em biếu chị 2 trăm hai mẹ con đi xe về. Chị giẫy
lên, hội CCB xã cho tiền tàu xe rồi chú ạ. Thằng Trung thằng Liên mỗi đứa
biếu một trăm cứ ấn vào túi cho chị. Thằng Tính điếc người Thanh Ba lôi thằng Trung ra ngoài thì thào ông cho tôi
mượn trăm, về nhà tôi giả. Rồi nó bảo chị, có trăm đây chị mua thẻ nhang
bông hoa thắp hương cho anh dùm em. Thế là hai người đàn bà oà khóc, mấy
thằng lính già cũng khóc. Tiếng nhạc loe loe loi lói bài hát Úp mặt vào sông
quê nghe câu được câu chăng. Phòng ăn la liệt chai bia chai rượu và người ta bắt tay nhau lia lịa.
Chia tay mẹ
con chị, trong cái gió bấc tháng chạp bóng hai mẹ con người đàn bà đều không
còn chồng gầy gò xiêu xiêu ven đường Phạm Hùng đầy bụi. Tôi ngoái lại. Tiếng còi
xe Ben chở cát làm tôi giật bắn người.
Hà Nội
Tháng chạp Nhâm thìn
Hiếm có các CCB của các E có truyền thống sinh hoạt được đều đặn lắm Luân ơi .Sswwns 31-12 này Thọ lại có cuộc kỷ niệm $8 năm ngày E88 vào Nam chiến đấu .tiếc là bài của Luân không có được ảnh minh họa .Rồi 4-1-2014 Thọ lại có cuộc gặp với các lính Quảng trị cùng E88 của Thanh Oại nữa.Được gặp nhau của những người ở chỗ chết trở về nó thiêng liêng lắm.
Trả lờiXóa5/1 F320A tổ chức gặp mặt ở hà nội và tổ chức đón danh hiệu anh hùng cho trung đoàn trưởng Khuất Duy Tiến . Ông dược phong Anh hùng với thành tích chỉ huy trung đoàn 64 trong chiến dịch Đường chín - Nam Lào và là đơn vị bát sống Đại tá Nguyễn Văn Thọ lữ trưởng lữ dù 3 VNCH . Một năm sau ông lại là người chỉ huy trung đoàn đánh trận 1015 với lữ dù 3 lần nữa , lần này sóa sổ D11 Lữ dù 3 . Phía địch gọi là trận đồi Charlie .
Trả lờiXóaCó phải BT Phùng quang Thanh lúc đó mới là B trưởng không hả Luân
Trả lờiXóaĐúng vậy . Đại tướng PQT bây giờ khi ấy là B trưởng ( thượng sĩ ) của c9/d9/e64. NHưng không phải là người bắt Đại Tá Thọ . PQT bị thương trước ngày bắt NVT. Người trực tiếp bắt sống N.v.Thọ lại là một B trưởng khác tên là Nguyễn Thọ Quyết ( người xã Liên hà Đông Anh ) . Rất tiếc , Nguyễn thọ Quyết là người nhiều thành tích chiến đấu lại hi sinh tại Kon Tum trong chiến dịch Mùa hè đỏ lửa 1972 . Gần đây mình tìm được thông tin mộ của Nguyễn Thọ Quyết . Hi sinh ngày 20/5/1972 có mộ ở KONTUM
Trả lờiXóaCũng thông báo với bạn , chiều nay họp BLL sư đoàn 320A . Có anh Trần Doãn Kỉ thiếu tướng là cán bộ Đại Đội ở E52 cùng lứa với Doanh k6 . Anh Kỉ có nói hứa chuyển cho mình danh sách liệt sĩ E52 hi sinh ở kon tum để mình tra ra tên các bạn Cơ Điện hi sinh đợt ấy ở Kleng và cao điểm 1049
Tuyệt vời Luân ơi ,công sức của anh em mình mở rộng quan hệ ,tìm kiếm thông tin các liệt sỹ cơ Điện hay quê hương không uổng .Mong sao có thêm thông tin về các anh em K4-5-6 của E52 được sáng tỏ .Nhờ đó ta cóa thể biết quê quán -người thân mà tổ chức đi thăm viếng như đồng đội mà mình đã làm được.
Trả lờiXóa