Lính 3002
Lời tác giả :
Thưa những đồng đội của tôi! Cái chập tối chúng mình lên chuyến tàu ở ga Lương Sơn Thái Nguyên ấy ai cũng nhớ, ai cũng có nỗi niềm riêng, thầm kín. Nay đã bốn chục năm trời nỗi niềm riêng cũng trở thành kỉ niệm chung, thành gia tài người lính. Chúng mình đã từng mắc võng một đêm ở những ngọn đồi gần ga làm đủ mọi thủ tục nhận quân trang, thuốc men, làm lễ xuất quân ... và cũng trong 24 tiếng đồng hồ ít ỏi đó bao chuyện tình, bao cuộc chia tay chất nặng đáy ba lô sau này của lính trên đường hành quân.
Linh Đại học Cơ Điện thì có vẻ như khoản tình cảm quyến luyến ít hơn. Nhưng còn ĐH Sư phạm, ĐH Y khoa thì diễn ra tràn trề hơn . Tôi, chẳng có ai đưa tiễn, chẳng có ai bịn rịn lúc lên đường. Cũng tủi lắm chứ. Nhìn sang đồng đội Sư phạm Y khoa mà thấy cũng rưng rưng. Những cái hôn vội vã dưới trăng mờ lạnh lẽo, những tiếng nấc, tiếng gọi tên nhau nghẹn ngào. Tôi ngồi trên tầu mà thấy lạnh toát cả sống lưng. Cái chập tối ấy, mãi hằn sâu vào tôi những ngày ở chiến trường. Trong mỗi trận sốt rét nằm lơ mơ trên võng tôi lại hiện lên cái ga tàu nhỏ xứ Thái ngày ấy.
Ba mươi năm sau, tôi viết bài thơ này tặng Sỹ, lính D76 và người yêu của nó là Kim Sơn. Tâm sự này cũng giống như nhiều bạn khác ở 3002 ra đi hôm ấy.
Mùa thu với con tàu
tặng S.S
Ta ngoảnh laị sáng thu vàng năm ấy
Mắt rưng rưng từ giã giảng đường
Nương lúa vàng hươm đuờng xe chạy
Khói bụi nhoà trong mắt người thưong
Áo sinh viên gửi lại cho em
Nhật kí học trò trang thơ viết dở
Anh đi về phía bom đạn nổ
Còn em đứng lặng cuối con đường
Rồi đêm nào trong sương lạnh rừng dương
Trong giã biệt em vin tà trăng mỏng
Con tàu tuổi hai mươi trĩu nặng
Chở tình yêu đi về cuối chân trời
Mùa thu ga xuất phát đời tôi
Những mùa thu sau, dừng chân đâu chẳng nhớ
Thương day dứt sương lạnh vai bé nhỏ
Em tiễn anh dừng lại ở ga đầu
Anh tìm về mùa thu ấy có nhau
Con tàu già nua đứng vô tư chốn cũ
Trong tĩnh lặng sân ga tím gió
Vẳng tiếng còi tàu thổn thức buổi chia xa
bạn Luân thân mến . Mình chắc ngày hôm ấy còn nhiều ccb đã viết và còn giữ đến ngày nay về kỉ niệm ở ga LS chiều tối hôm ấy . Mong rằng các bạn chia xẻ nhé.
Trả lờiXóaĐúng quá đi thôi,con gái Cơ Điện đâu có nhiều ,các thày lại bao gần hết nên lính ta đói tình là phải,thèm khát,thậm chí “ghen”với đồng đọi trường Y hay Sư phạm ha.Có phải Sỹ hiện ở Viện Lao và bẹnh phỏi TW phải không ?Qua bài thơ này đâu chỉ riêng Sỹ ,chúng ta ai mà chẳng có nỗi niềm ấy ,may sao còn trở về để có hôm nay.
Trả lờiXóa